Những đứa trẻ ở thành cổ Varanasi...
Ấn Độ – đất nước của những con người không tất tả bon chen. Nhu hòa tự tại là một trong những đặc điểm tính cách dân tộc. Gần gũi, hài hòa với thiên nhiên, không giết chóc sát sanh động vật bừa bãi là quan điểm sống của người Ấn. Đa số người dân ăn chay trường nên nhìn vào bất cứ gương mặt người Ấn nào ta cũng thấy phảng phất một niềm tin tín ngưỡng. Trẻ con được vẽ những quầng mắt đen sắc để bảo hộ, phụ nữ thì chấm dấu son giữa trán và vệt màu đỏ dọc đường ngôi trên tóc… Hầu hết người Ấn đều theo một tôn giáo nào đó, ít ai không có tín ngưỡng. (80,5% theo đạo Hindu, 13,4% theo đạo Hồi, 2,3% theo Thiên chúa giáo, 1,9% theo đạo Sikh, 0,76% theo đạo Phật, 0,4% theo đạo Jai-na; số còn lại theo các tôn giáo khác.)
Với dân số đông đứng thứ nhì thế giới, tỉ lệ giữa nam và nữ cũng không chênh lệch quá xa nhưng nguồn lao động xã hội hầu như chỉ tập trung vào nam giới. Gần nửa tỉ phụ nữ Ấn Độ hầu như cả đời chỉ loanh quanh với công việc nhà và chăm sóc con cái. Trong các chợ búa, cửa hiệu, công sở… chỉ nhìn thấy bóng dáng người đàn ông buôn bán và làm việc. Sa-ri của người phụ nữ Ấn Độ rất đẹp, hoa văn cầu kỳ, rực rỡ. Mặc dù bộ sa-ri với thiết kế phơi bày phần hông và bụng khá nhiều nhưng lại không gây cảm giác hở hang gợi cảm như những trang phục khác.
Những em bé Nepal…
Người quét dọn ở đền Taj Mahal…
Người biểu diễn đường phố ở thủ đô New Delhi…
Một lớp học ngoài trời với ông giáo làng và bầy trẻ nhỏ đang cặm cụi học tại một làng quê nghèo ở Vaishali…
Trẻ nhỏ ở Vaishali…
Người đàn ông cắt cỏ bên ngoài Nhà ngài Vô Não – Tôn giả Angulimāla – ở Sravasti…
Người bán hàng khăn ở biên giới Ấn Độ – Nepal…
Dù bạn đang ngồi trên xe ô-tô, xe của bạn có thể tung bụi phủ mù lên người họ, nhưng chỉ cần bạn gởi đi một ánh mắt thân thiện, chắc chắc bạn sẽ được nhận lại một nụ cười, một cái vẫy tay, hay cái nhìn trìu mến rất hồn nhiên…
Đa số người dân ăn chay trường. Thực phẩm ở chợ bày bán chủ yếu là các mặt hàng rau đậu ngũ cốc, rất ít thịt cá. Chợ thực phẩm ở Ấn Độ rất nhỏ lẻ, không có chợ lớn. Người Ấn ăn ít, ít ăn và khẩu phần ăn rất đơn giản. Khắp nơi trên đất Ấn, các loại gia súc chim muông sống rất yên bình. Bên bờ sông Hằng người ta còn cắm đầy cả những cây tre dùng cho chim đậu nghỉ chân…
Trẻ nhỏ chơi ngoài đồng…
Cuộc sống thường nhật bên bờ sông Hằng…
Người Ấn chỉ xây nhà bên bờ phía Tây sông Hằng, bờ Đông với những bãi cát tít tắp – nơi phát nguồn câu thành ngữ “Hằng hà sa số” – được để trống cho người dân chiêm bái khi mặt trời lên…
Người Ấn đa phần xem cái chết là một điều hết sức bình thường, đó chỉ là một giai đoạn chuyển tiếp trong vòng luân hồi, tái sinh, giải thoát. Do đó, không có sự khóc than thương tiếc hay tổ chức tống táng long trọng. Chỉ vài giờ sau khi qua đời, người chết được mai táng rất gọn gàng đơn giản bằng cách quấn trong những lớp vải, để lên chiếc cáng làm bằng hai thanh tre, khiêng đến bờ sông gần nhất, hỏa thiêu rồi đẩy tro cốt xuống sông là xong. Vì vậy, Sông Hằng ở đoạn thánh địa Varanasi là địa điểm mà hầu hết người Ấn nào cũng mong muốn khi chết được thiêu và rải tro cốt xuống dòng thiêng ấy…
From India with
Tháng 10|2022
Information received thanks!